dà lín sì táo huā
大 林 寺 桃 花
rén jiān sì yuè fāng fēi jìn,
人 间 四 月 芳 菲 尽,
shān sì táo huā shǐ shèng kāi。
山 寺 桃 花 始 盛 开。
cháng hèn chūn guī wú mì chù,
长 恨 春 归 无 觅 处,
bù zhī zhuǎn rù cǐ zhōng lái。
不知转入此中来。

translate:

(1)dàlínsì:zài lúshān dàlínfēng,xiāngchuán wéi jìndài sēngrén tán shēnsuǒ jiàn,wéi wǒguó fójiào shèngdì zhīyī。
       大林寺:在庐山大林峰,相传为晋代僧人昙诜所建,为我国佛教胜地之一。
(2)rénjiān:zhǐ lúshān xià de píngdì cūnluò。  
        人间:指庐山下的平地村落。
(3)fāngfēi:shèngkāi de huā,yìkě fànzhǐ huā,huācǎo yànshèng de yángchūn jǐngsè。  
        芳菲:盛开的花,亦可泛指花,花草艳盛的阳春景色。
(4)jìn:zhǐ huā diāoxiè le。  
        尽:指花凋谢了。
(5)shānsì:zhǐ dàlínsì。  
        山寺:指大林寺。
(6)shǐ:cái;gānggāng。   
        始:才;刚刚。
(7)chánghèn:chángcháng wǎnxī。 
        长恨:常常惋惜。
(9)mì:xúnzhǎo。  
        觅:寻找。
(10)bùzhī:qǐliào、xiǎngbudào。   
         不知:岂料、想不到。
(11)zhuǎn:fǎn。   
         转:反。
(12)cǐzhōng:zhè shēnshān de sìmiào lǐ。  
         此中:这深山的寺庙里。

sìyuè,zhèngshì píngdì shàng chūn guī fāng fēi luòjìn de shíhòu,
四月,正是平地上春归芳菲落尽的时候,
gāoshān gǔsì zhīzhōng de táohuā jìng gānggāng cái shèngfàng。   
高山古寺之中的桃花竟刚刚才盛放。
wǒ chángcháng wèi chūntiān de shìqù,wèi qí wúchù xúnmì ér shānggǎn,   
我常常为春天的逝去,为其无处寻觅而伤感,
cǐshí chóngxīn yùdào chūnjǐng hòu,xǐchūwàngwài,měngrán xǐngwù:méi xiǎngdào chūntiān fǎndào zài zhè shēnshān sìmiào zhīzhōng le。  
此时重新遇到春景后,喜出望外,猛然醒悟:没想到春天反倒在这深山寺庙之中了。